Thứ Năm, 17 tháng 7, 2014

ĐÊM CÔ ĐƠN




Tàn đêm gối mộng những nhàu thương
 Thức trọn đầy canh ước vô thường
Ở chốn ngàn hoa nàng trọn giấc
Hay là thao thức với đêm trường
Đèn khuya phố thị còn soi tỏ
Át cả trăng vàng nọ cố hương?
Bạn hỡi cô đơn nhàu nhỉ chiếu
Ngoài song thỏ thẻ ánh thu hường
.

CHUNG LÒNG QUẬT KHỞI



.
Đôi mình nếm trải tại dòng Sung
Cảm phục ân tình chí chẵng lung
Giặc dã điêu tàn nên cách trở
Quân thù bạo ác phải cùng chung
Hàm Rồng  vững chí canh Sông Mã
Lĩnh cảm hiên ngang vọng Núi Hùng (Hồng Lĩnh)
Chí sĩ bình dân đều Cộng Sản
Nhìn gương tổ phụ phá gông cùm
.

Thứ Hai, 14 tháng 7, 2014

MƯA




Lác đác màu thu đã rụng đầy
Buông mành giăng kín trắng mưa bay
Chiều nay cánh nhạn về phi xứ
Có vượt qua không những tầng mây

CHẠNH LÒNG



Hôm nay nhìn bóng mẹ
Vẫn hé miệng tươi cười
Vẫn gương mặt rạng tươi
Như bao năm vẫn vậy

Nhưng mái tóc đổi khác
Đã vắng đi màu đen
Giáng mẹ dẫu đã quen
Nhưng đường cong đã rõ

Chân mẹ không như trước
Thoăn thoắt bước dòng đời
Mẹ bây giờ nghỉ ngơi
Vì tuổi già sức yếu

Dẫu thương mẹ thật nhiều
Như lòng con vẫn vậy
Muốn mẹ già trông cậy
Niềm vui buổi xế chiều

Biết làm sao đây mẹ?
Cuộc sống lắm phong sương
Đời con vướng đủ đường
Làm chi cho mẹ cậy

Sự đời đành biết vậy
Tóc mẹ đã thay màu
Con cũng khác chi đâu
Cũng đã nhiều sương gió

Ánh đèn khuya mờ tỏ
Hiu hắt cháy trong lòng
Thương mấy cũng bằng không
Phải làm gì mẹ hỡi?

Thứ Hai, 7 tháng 7, 2014

Ô Mã Tòng Nhân Bình Vạn Lý



Đây bước chân ta trải khắp miền
Mã phi nước kiệu ngắm bồng tiên
Ngàn xanh thác đổ thăm tri ngộ
Biển biếc buồm căng viếng bạn hiền
Khắp giải non sông bừng nghĩa khí
Muôn đường chân lý rạng tình duyên
Như mây lãng khách miền an lạc
Tựa cánh chim bằng chốn bình yên

Kỹ Nữ Phố Đêm


Em cỡi xiêm y bước xuống đời
Mua vui cho những khách làng chơi
Lung linh như đóa hoa vừa chớm
Lan tỏa hương đời đêm lã lơi

Hôm nay sắc rạng hương ngào ngạt
Có nghĩ ngày sau sức rã rời
Cánh héo phai hương rồi lụi tắt
Ong rời bướm chán giọt sương rơi
Nhàu thân nát cả niềm an ủi
Ngẫm lại cuộc đời được mấy vui

Sao nỡ đem thân bỏ chợ trời
Đau lòng cha mẹ lắm em ơi
Vệt sáng sao rơi rồi lụi tắt
Tiền tài danh vọng thật xa khơi
Quê nghèo dẫu có qua mưa lũ
Cũng lớn khôn muôn mãnh đời

Sướng chi phố thị đêm hư ảo
Đen trắng nhập nhòa có gì vui?

NGÃ LÒNG




Buồn ơi kiếp phận nghĩa chưa nồng
Khắc khoải đêm ngày những đợi trông
Nát cả hồn trăng cùng giạ biển
Tàn luôn ánh nhật với lòng sông
Liêu xiêu mái rạ kèo kê hẫng
Khốn đốn rường tre cột rỗng lòng
Những sự trên đời luôn chấm hỏi
Dong thuyền tận kiếp vẫn hoài không

THỜI LOẠN




Trí nhàn – Tâm sáng, buổi loạn điên
Thiên hạ đua nhau chuốc ưu phiền
Thảng thốt trên cành, chim lẻ bạn
Bẻ bàng trong xóm chó cuồng điên
Ra đường thấp thỏm muôn điều sợ
Vào thôn bối rối vạn sự tiền
Có phải sắp rồi ngày tận thế
Khắp nơi nhân loại khổ liên miên

XẢ



Xả hết đau thương, xả chán chường
Xả luôn sầu hận với tang thương
Xả trôi nhung nhớ và mê muội
Xả hết cho lòng bớt vấn vương

Xả những đêm xuân tâm vò võ
Xả ngày u ẩn với chiều vương
Xả luôn quá khứ và thực tại
Xả sạch đi rồi tâm ngát hương