Thứ Tư, 8 tháng 7, 2015

XIN LỖI CUỘC ĐỜI EM

08/07/2015


Ừ !
Em ạ!
Cuộc sống bếp bênh ,


Sự đời Dâu – Bể !

Chập chững vào đời, chập chững yêu thương …
Khi bước vào yêu , ta lạ lẫm đủ đường…
Rỗi lẫn lộn giữa tình yêu và tình bạn (?)
Ta chưa quen cùng qua hoạn nạn ,
Cũng chưa hiểu đời để lựa chọn tương lai .
Nên sớm phôi phai ân nghĩa vốn khôi hài (!)
Rồi thoáng chốc , cánh Diều vỡ tung mơ ước …
Để bây giờ tự ôm hận tháng năm qua (?)
Những nghĩ suy non nớt sớm nhạt nhòa ….
Trong lựa chọn với liệu toan siêu thực .
Chuyến đò tình không buồm nơi đáy vực ,
Chống chếnh quay cuồng giữa cuộn xoáy “ Nhân Gian “
Lỗi ở nơi anh , niềm tin quá vô vàn ?
Hay nông cạn nên nghĩ “ Tình “ vô giá ?
Cuộc sống hai ta mỗi ngày mỗi lạ ,
Nên “ Nghiệm “ đến cùng , vẫn “ Biến số “ mông lung (!)
Thôi nhé ta ơi xin hiểu cho “Cùng “ !
Để chuyển hướng ; thay giòng cho phải “ Đạo “
Dù ngày sau có đi vào hư ảo ,
Thì chớ buồn vì ta vẫn chưa khôn!
Ta vẫn chưa khôn hay thế cuộc sóng cồn ?
Thì cũng vậy , khác chi là thất bại ?
Tình đôi ta đã đi vào hiện tại,
Xin lỗi nghe “ Mình “ ! tất cả vì anh !
Tất cả vì anh nông nổi khó thành ,
Nên đã kéo đời em theo sóng cồn nơi Bể Khổ !
Cũng tại vì anh , Cánh Buồm xiêu đổ ,
Tan nát ván thuyền , làm khổ người thân ! …….
Mong được tương lai , số phận xoay vần ,
Rồi đưa đẩy em dạt vào bến mộng ,
Cho cuộc “ Trăm Năm “ thơm – thảo ; thắm màu !

Thứ Sáu, 20 tháng 2, 2015

TẾT TA

THƠ 2015 – 18 / 02

Tết nhất năm nay sắm những gì

Dăm đôi trứng vịt với gà ri

Đầy can rượu đế chừng mươi lít

Quá lốc mỳ tôm bốn chục bì

Chú đệ kính thầy beer một hộp

Bên A biếu thợ thịt vài ki

Sang giàu chẳng đặng đành vui thiếu

Cây thuốc con cò khóa sổ chi





Chủ Nhật, 8 tháng 2, 2015

Bất Lực Ý Họa Mỹ Nhân


                                                    Muốn vẽ dung nhan nữ mỹ miều

Bồi hồi chộn rộn với hương yêuMôi hồng mũi tú gương như ngọcMắt biếc mày thanh giáng tựa kiềuMãnh yếm mành thưa khoe nét diễmĐôi bình phú quý lộ hằn liêu Run tay ngậm bút hồn ngây lạcGiữ lại hương say khó vạn chiều
















































HỌA ...



Mượn bút hoa in dáng "mỹ miều"
Nghe lòng phơi phới dậy men yêu

Mắt xanh mày liễu "nhan như ngọc " (*)
Má đỏ hồng nôi vóc tựa kiều

Nước Nhược mơ màng khoe lối diễm
Non Bồng thấp thoáng lộ đường liêu

Ngẩn ngơ họa sĩ hồn phiêu tán
Vẽ sắc hương kia khó vạn chiều ...

(*) Lấy ý từ câu "Thư trung mỹ nữ nhan như ngọc" —y thanh giáng tựa kiều

Thứ Sáu, 6 tháng 2, 2015

NGUỒN CỘI



Dặm xa mong mỏi cánh hoa trôi

Nhớ cội thương nguồn hận xa xôi 

Gương phế soi vào nơi gió cát
Sử truyền nhìn lại chốn mù khơi
Hồng mao trung hiếu ca quyên ghẹo
Cỏ biếc quật cường nhạc chơi vơi
Trướng tuyết Quang Trung tan cường bạo
Gối chăn Trần Thị nối sông ngòi



XIN HÃY BAN ƠN





Người viễn du ơi rộng lượng nào

Mừng xuân anh chị có gì trao
Thoáng hồn chăng nghĩ về thâm xứ
Hàng nối hàng hoa trái chất cao




Chiếu manh  chiến sĩ thức vì sao
Mừng xuân nghĩ mệnh bạc quên đi
Tình non nghĩa nước thời chiến loạn
Mong dặt dìu thơm miệng quế chi





Buổi tiễn đưa trăng sáng lại khóc vì …
Mừng xuân huyền thoại mẹ thiên di
Chiều hôm nhẹ lấp anh bằng chị
Ăn bún khơi xa húp cháo  ngàn   





Ta lẩy mình mai cốt cách vàng
Mừng xuân dấu chấm lửng thương tang
Dưới bầu trời ngáy khò khò sảng
Cái hắt hơi tuôn lại lặng ngồi





Nước tứa tuôn lòng cố quốc ôi
Mừng xuân định luật đổi kề môi
Buồn như lúc một chiều xưa hết
Hàng nối hàng bầu dốc lứa đôi






Ngàn thước xuống cũng đành xưng tội
Mừng xuân vắng khách ở xa xôi
Của cha mẹ cõi xa xăm để
Đi lấy chồng chừng ấy tuyết phơi










THÁCH CẢ TRỜI



Xấu tốt nhân gian cứ bỏ qua
Tâm lành chớ lụy lũ tà ma
Qua non cánh điểu lưng hùm cưỡi
Vượt sòng vây kình cổ hạc tha
Bốn biển gom mây giăng cánh võng
Năm châu góp gió đúc thanh la
Vung lên vật báu đùa nhân quả
Ác bá kinh hồn đố dám ra 




Thơ Gửi Người Xa

TÌNH KHÚC THƠ TRẦN VIẾT TẤT ĐẠT
TRAO NGƯỜI VIỄN XỨ NHỮNG ĐƯỜNG TƠ
( Tung Hoành Trục khoán )

TÌNH dâng khuấy động những niềm mơ
KHÚC nhạc hòa ca thỏa bến bờ
THƠ vấn vương hồn trong cõi mộng
TRẦN gian mọi nẽo luến lưu thơ
VIẾT say những buổi ngồi mong đợi
TẤT cả niềm mơ với nỗi chờ
ĐẠT đến cao vời ngang chóp nắng
TRAO NGƯỜI VIỄN XỨ NHỮNG ĐƯỜNG TƠ








KÍNH MỪNG BÁC LÊN THƯỢNG THỌ TUỔI 90



Tổ phụ danh rền lưu vạn thế
Nhi tôn chí cả giữ muôn đời


Mừng xuân ý cảnh rộn đất trời
Chúc thọ thân tình nghĩa thắm tươi
Kính lễ đài hoa mừng tuổi cụ
Dâng lòng ánh nguyệt tỏa muôi người
Vầng Dương dẫu khuất từ mấy độ
Ánh Nguyệt còn khoe đến mọi thời
Dẫn cháu rèn con dù gối mỏi
Tề gia đối ngoại chẳng sai lời
Chín chục xuân ngời tâm muôn trải
Đắng ngọt thơm bùi dạ không ngơi
Đứng giữa ba đào con vững chí
Ngồi lên ghế học cháu vui tươi
Kính giữ ân tiền soi trướng rạng
Cầu mong nghĩa hậu tỏa tâm ngời
Dày công phẩm hạnh nhiều trăn trở
Đắp đổi ân tình những đầy vơi
Ánh điện quê người bao mất ngủ
Đèn chong xứ lạ những buồn vui
Dù cho bão tố quần muôn nỗi
Bác vẫn bền tâm sống giữa đời
Cháu cạn chung mừng dâng lễ bạc
Mươi vần gửi giạ kết hoa tươi


BÁC LÊN THƯỢNG THỌ AN KHANG TRÀN NGHĨA THẮM


CHÁU KÍNH ĐÀI HOA  THƠM NGỌT ĐẬM ÂN TÌNH

CẢNH TẾT








Anh Mùi tiễn Ngọ sắp xuân sang
Chú Trúc chờ Mai mãi chẳng màng
Trước ngõ cô Đào khoe yếm thắm
Bên sân lão Bụt lại bàng quang
Gia trang soạn lễ cầu hưng vượng
Lối xóm chong đèn tỏ thịnh khang
Chính sách xóa nghèo vay hẵn có

Nhờ ơn chế độ với ngân hàng

XUÂN THA HƯƠNG



Ngắm cuộc tào lao Đất lẫn Trời
Phong rền rã rích tủi đầy vơi
Hàng hàng lớp lớp mờ quê mẹ
Giải giải xâu xâu phủ xứ người
Trắng lóa kia màu tang tuyết phủ
Đen ngòm đây phẩm hạnh con rơi
Lem nhem ngấn tủi người xa xứ
Tết đến xuân về phận chơi vơi






CHÚC MỪNG NĂM MỚI



Bác Ngọ vừa qua gặt hái nhiều
Anh Mùi sắp tới thỏa chi tiêu

Doanh nhân trí sĩ tha hồ lượm

Chức tước nông phu mãi miết điều
Sản vật dùng thừa nên xuất khẩu
Nhân quyền còn thiếu phải năng kêu

Đổ nhào thiên hạ ai là kẻ

Bằng giấy chức mua đuổi khỏi triều

HỌA THƠ

(Ngũ độ Thanh - Lưu Thủy)(ntd-mltn 1415)


Mỗi một lần yêu cứ hỏi trời 

Sao tình giống hệt những trò chơi 

Người xây mộng lẻ trên triền cát 

Kẻ bán sầu riêng giữa chợ đời 

Bởi tại thuyền hư nhìn sóng vỗ 

Hay vì bãi cạn chắn dòng khơi 

Mà trong cặp mắt buồn thăm thẳm 

Vạn nỗi niềm dâng chẳng có lời 


TG : Nđt – Hoa  Viên













TÌNH KHÔNG LÀ MƠ


(Nđt : Lưu thủy toàn chương họa nguyên vận)


Tình yêu chớ để lụy duyên trời 


Thắm đượm ân nồng mãi miết chơi 

Nỡ đọa nhàu tơ vàng đổi cát 

Thì thôi chẳng trách hận muôn đời

Tề gia trị quốc tang bồng vỗ 

Lãng tử tài nhân lụn cứ khơi

Gối mộng cùng nhau tình ngút thẳm

Cam lai khổ tận chớ hai lời ( sai lời  )
 

NUỐT TỦI



Thả trận cười tan những chuốc phiền
Cho người cõi tục bớt cuồng điên
Gom đều hết thảy buồn vui lại
Trộn với thùng men ủ nghĩa nồng
Đến bận cơ hàn đem đổi lấy
Mươi bầu sữa ngọt của đàn ong
Này ơi bạn hữu cùng nhau nhé


Uống cạn dòng mê khổ chất chồng

CUNG OÁN SẦU NGÂM


Mấy bận tung hoành nương cõi tục

Non ngàn biển biếc mộng lòng khơi

Giờ đây ngẫm lại bao từng trải
Oán hận vô cùng những khách chơi
Sóng lặng du thuyền trôi mãi miết
Phong dồn cá lặn mãi tình ơi

Chùng tơ phím lỗi đau bài phú

Nhạc trỗi muôn trùng  cũng thế thôi


CÕI LÒNG


Dòng đời
 lữ thứ liêu xiêu
đón xuân
 đất lạ
còn nhiều buồn vui
thương ôi
đêm xuống ngậm ngùi
tóc xanh
gối mỏi


dạ bồi sầu thương

Thứ Năm, 5 tháng 2, 2015

LẺ BÓNG




Đông tàn nến lụi hồn chong
Tương tư Dế dạo khúc lòng bi ai
Ngoài song lấp lánh sao mai
Án nằm thin thít mực mài còn nguyên
Giấy giăng bút ngủ dịu hiền
Bóng ai mờ nhạt bên hiên ngậm ngùi


CÁCH BIỆT



Ơi hỡi cô nàng má phấn tươi
Tươi xinh mắt biếc thả theo đời

Đời như  gió thoảng qua vườn mộng|
                                    Mộng thắm chan hòa trải mọi nơi                                                                         
Nơi ấy duyên tình như sóng biển
Biển đây ân nghĩa ngút chân trời
Trời buồn đôi lứa chiều hoang lạnh

Lạnh cóng vần thơ nàng nguyệt ơi

NIỀM MƠ PHIÊU BỒNG



Xuân nay nơi đây còn loang sầu
Xa em yêu thương thêm niềm đau
Chiều chiều cô đơn bên dòng trôi
Tơ lòng tương vương về nơi đâu

Nơi đâu dòng đời ta bên nhau
Như dòng sông trôi bên ngàn dâu
Bao nhiêu yêu thương anh đong đầy
Anh mong tình ta thêm tươi  màu

Tươi màu ân tình xua niềm đau
Đôi ta mai này không còn sầu
Như đôi uyên ương trên trời cao

Lưng trời nương mây từng ngày sau

CHÍ TRAI



Tên reo đầu ngựa chiến trường xa

Bỏ lại trăng đêm lẫn gối nhà
Ngoài cõi Thiên San nơi Hãn Hải
Nhạc từ réo rắt mấy trường ca
Đường giong ruổi dặm lòng không mỏi
Trải mấy sương sao chiếc bóng tà
Nẻo suối sơn khê chàng tuổi trẻ
Nhờ ơn hương lửa chốn quê cha