Thứ Hai, 10 tháng 12, 2012

CON XIN MẸ THA THỨ TỘI



           TẠ LỖI

Con về với mẹ, quê xưa,
Trải bao năm tháng, dặm trường nắng mưa.
Mẹ: gối mỏi, lưng còng, tóc bạc,
Đất quê nghèo, đạm bạc rau dưa.
Nhớ mỗi năm, mong tới vụ mùa,
Mẹ thắt ruột, cho con quần áo mặc.
Thương mẹ đó mà chẳng làm sao được!
Ngước mắt nhìn, đời con đã xế trưa,
Tóc điểm sương, bốn phương lặn lội,
Mong công thành, đền đáp ân cao.
Nhưng: than ôi! Sóng gió cuộc đời,
Đành vùi dập thân con nên nông nổi!
Sống kiếp nghèo, con báo hiếu làm sao?


ღღChân Tìnhღღܓ
 
20:21 tháng8 năm 2012

MẸ LÀ ĐIỂM TỰA CHO CON



Nhớ thương mẹ ở quê xa
Tóc sương điểm bạc lưng đà còng thêm
Tháng năm vất vả ngày đêm
Nuôi con khôn lớn ấm êm cuộc đời
Mong con bền chí nên người
Mẹ đâu quản ngại dù trời nắng mưa
Giờ đây bóng ngả xế trưa
Bên con mẹ vẫn bóng dừa dịu êm
Cho con dòng sữa ngọt mềm
Niềm tin điểm tựa con thêm vững vàng
Cuộc đời rẽ lối sang ngang
Bên con mẹ vẫn còn ngàn niềm tin
Mẹ ơi lần nữa con xin
Luôn luôn cố gắng tự tin vững vàng
Vượt qua vất vả, gian nan...
Bên con có mẹ, ngập tràn niềm vui




5 nhận xét: